Monday, February 05, 2007

Entry for February 05, 2007

Một cái gì đó rất cũ, nhưng cũng như là déjà-vu.

Bài số 29, tập "Người làm vườn"- Tagore.

(For you)

Em yêu ơi, em hãy nói với anh đi
Hãy nói với anh những lời em đã hát.
Đêm tối rồi. Sao đã lặn vào trong mây.
Gió thở dài qua kẽ lá.
Anh sẽ để tóc anh buông xoã.
Chiếc áo khoác màu xanh của anh.
sẽ bao bọc người anh như thể bóng đêm.
Anh sẽ ôm chặt đầu em trên ngực anh.
Và ở đó, trong nỗi cô đơn ngọt ngào,
Anh sẽ thầm thì với tim em.
Anh sẽ nhắm mắt lại và lắng nghe.
Anh sẽ không nhìn mặt em.
Khi lời nói của em đã dứt,
chúng ta sẽ im lặng ngồi yên.
Chỉ có hàng cây thì thào trong bóng tối.
Đêm nhạt dần. Ngày sắp hửng lên.
Chúng ta sẽ nhìn vào mắt nhau,
Rồi lại tiếp tục đi trên những con đường khác biệt.
Em yêu ơi, em hãy nói với anh đi,
Hãy nói với anh những lời em đã hát.

(bản dịch của Đào Xuân Quý)

Nguyên bản tiếng Anh



Speak to me, my love!
Tell me in words what you sang.
The night is dark. The stars are lost in clouds.
The wind is sighing through the leaves.
I will let loose my hair.
My blue cloak will cling round me like night.
I will clasp your head to my bosom; and there in the sweet loneliness murmur on your heart.
I will shut my eyes and listen.
I will not look in your face.
When your words are ended, we will sit still and silent.
Only the trees will whisper in the dark.
The night will pale. The day will dawn.
We shall look at each other's eyes and go on our different paths.

Speak to me, my love!
Tell me in words what you sang.

No comments: