Wednesday, April 04, 2007

Entry for April 04, 2007

Vũ Khanh là một trong các giọng ca nam hải ngoại mà tôi thích nhất (cùng với Sỹ Phú và có lẽ Duy Trác, không hiểu sao tôi không thấy thích giọng Tuấn Ngọc- ca sĩ nam hải ngoại sáng giá nhất, có lẽ vì thấy nó kỹ thuật quá tới mức nhiều khi có cảm giác hơi giả). Nhớ hai ca khúc đầu tiên tôi nghe của Vũ Khanh là “Hà Nội, ngày tháng cũ” và “Khúc Thụy Du” cho tới giờ vẫn là hai version tôi thích nhất.

Album “Gọi người yêu dấu” này là một album rất hay của Vũ Khanh, rất hợp với chất giọng mềm mại, trong trẻo của anh. Tất cả các bài hát mà Vũ Khanh hát trong album này, tôi đều thích. Có những bài vốn quen nghe Khánh Ly, Lệ Thu hay Thái Thanh hát, thì đến khi nghe Vũ Khanh hát lại thấy có một cảm giác khác hẳn, thư thái và nhẹ nhàng hơn.


Download album ở đây (trên esnips)

Tuổi Xa Người

Từ Công Phụng(1967)

Một chiều êm tay đan tay dìu nhau trên lối
Đưa em đi nhè nhẹ vào đời
Bằng vòng tay tôi nâng niu mùa thu thức giấc
Đưa em vào ngày tháng vỗ về

Kể từ em đem cô đơn mọc lên phố vắng
Khi em mang nụ cười khỏi đời
Từng chiều rơi nghe như cõi lòng mình tê tái
Ngỡ như đời còn gọi tên nhau

Ngày đó khi một lần, một lần tiếng hát
Đồng lõa đưa em vào vùng trời lấp lánh
Bằng những cánh sao trời đầy đôi mắt ngước trìu mến.

Em, em xa dần ngàn đời hoang vắng
tôi đi về buồn chưng kẽ tóc
bước chân này còn trọn kiếp hoang vu

Một mình đi lang thang trong mùa đông rét mướt
nghe bơ vơ hồn mình lạc loài
Buồn dậy lên trên dung nhan gầy xanh cuả tuổi
trên tháng ngày hằn vết đời mình

Trời mùa Đông hong khô đi niềm tin sỏi đá
trên đôi tay này mình còn gì
Và dòng sông trôi đi vô tình mang tất cả
cuộc đời này của người hay tôi

No comments: