Buổi sáng, ngủ trương mắt tới 10h (lý do khách quan: trời rét đậm) thì nhận được một cú điện thoại của anh bạn từ Sài Gòn ra Hà Nội rủ đi uống cafe.
Chở anh bạn đi loanh quanh một số phố phường tìm hàng cafe mà không nghĩ ra quán nào cả. Rồi chợt nhớ, à lâu rồi, chắc cũng phải vài năm, mình chưa vào cafe Ảnh, tại sao lại không nhỉ.
Một góc trên phố Quán Sứ, quán cafe này hình như không có gì đặc biệt. Đúng ra ở bên trong có treo ảnh do nghệ sĩ nhiếp ảnh Hoài Linh chụp nhưng mình cũng hiếm khi ngồi trong nhà hay ngó nghiêng các tấm hình đó. Xét về mọi mặt, quán này là trung gian giữa các quán cafe sang trọng của thành phố và các quán cafe bình dân mà người ta vẫn thấy ở mỗi góc phố bất kỳ. Nhưng mình cũng thích cái tính giản dị, không quá cầu kỳ mà cũng không quá tùy tiện ở chỗ này, một nơi bạn vừa có thể tìm được sự yên tĩnh nếu ngồi trong nhà mà cũng có thể cảm được cái không khí hơi ồn ào của phố phường nếu chọn ngồi ngoài trời và để ngắm đường phố và người qua lại. Và hơn nữa, quán này còn gắn với khá nhiều cuộc hẹn hò bạn bè của mình trong khoảng thời gian 4-5 năm trước. Vật đổi sao dời, mọi sự thay đổi biết bao nhiêu trong thời gian đó, nhưng thực ra cũng có những thứ có vẻ như chẳng thay đổi gì. Cũng như cái quán cafe đó, mà mình hiếm khi nhớ ra nó khi nghĩ tới hay các quán cafe nào đặc sắc ở Hà Nội nhưng mỗi lần ngồi ở đó, hay thậm chí chỉ nghe nhắc tới tên, cũng gợi nên một cảm giác quen thuộc, gần gũi như là một nơi chốn mà bạn đã từng gắn bó với nó.
Nhưng mà sáng nay thì rét quá, nên ngồi ngoài trời một lát là mình lại phải lên đường cho đỡ rét.
Buổi trưa lang thang khu vực hồ Gươm trong khí trời mùa đông lạnh lẽo, bầu trời xám xịt. Được bạn tặng một cuốn sách trong khi mua sách ở phố Đinh Lễ. Làm 2 vại bia hơi Lan Chín gần Nhà hát Lớn. Nói chuyện về cải cách ruộng đất, tư duy ấu trĩ, giáo dục và cải cách, khác biệt giữa sào Bắc bộ và sào Nam bộ...
Buổi chiều, ngồi thiền ở quán trà Trường Xuân cả buổi, nghe tới 3 lần đĩa Sơn Ca 7 được chủ quán bật đi bật lại không thấy chán. Nghĩ bụng, quái, sao Khánh Ly với Trịnh Công Sơn cũng nhiều đĩa nhạc hay thế mà cái quán này hai lần đến, lần nào cũng lôi Sơn Ca 7 ra cho khách nghe thế nhỉ. Được tặng cho một đĩa nhạc Cung Tiến + Văn Cao. Hút gần hết một bao thuốc, nói chuyện về học hành, công việc, các miền đất, nhạc Trịnh, sử thi Ấn Độ và Chí Tôn ca, nàng Kiều và nàng Mạnh Lệ Quân, Thích Nhất Hạnh và Nguyễn Tường Bách- nhưng chủ yếu là nghe nhạc.
Buổi tối, ở nhà ăn cơm và viết blog, các cuộc hẹn hò đều đã bị các bạn cancel cả, bị bỏ rơi, một mình, cô đơn trên mạng!.
Thế cũng là gần hết một ngày trong những ngày.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment