Friday, September 08, 2006

Entry for September 08, 2006

Bài viết về Rừng Nauy của bạn Mưa. Tớ thích bài này nên kéo nó về đây.

Rừng Nauy

Sáng sáng, khi nắng vàng rực trên bãi cát và gió thổi hiu hiu, tôi mang một cái chiếu nhỏ ra trải ở bờ biển. Buổi sáng nước biển rất lạnh, lạnh như nước đá nên thường ko ai xuống tắm. Tôi nằm dài dưới nắng, đầu gối lên túi xách tay, mũ sùm sụp để nắng khỏi chiếu vào mắt và đọc Norwegian Wood một người bạn gửi tặng "with love". (Thank you, my friend!) .

Vậy là đọc miên man, thấy cả tiếng mưa rơi đều đều, nghe tiếng guitar bập bùng bên ánh nến của Reiko, thấy một Naoko với suối tóc đen nhánh và làn da trắng xanh dưới ánh trăng, một Midori tóc ngắn mà tôi cứ nhất định tưởng tượng cô ấy phải có răng khểnh như Grass... Thấy một Toru rất giống với ai đó, giống vô cùng.

Bạn bảo: "Có lẽ cậu sẽ ko thích Norwegian Wood đâu, vì nó ảm đạm, và nó có những mối quan hệ khá weird". Tôi bảo: "Ko, mình thích cuốn này". Vì sao thích thì thú thật là ko biết. Có lẽ bởi cái giọng văn "ảm đạm" nhưng rất đẹp chăng? Nó dịu dàng, nhẹ nhàng, mơ màng, lãng đãng và mong manh. Nó khiến người ta mơ mộng và thả mình dạo chơi một cách rất vô thức theo từng bước chân lang thang vô định của Toru và Naoko. Nó khiến người ta thấy việc trèo lên gác thượng, nhìn đám cháy và thản nhiên gảy đàn hát nghêu ngao là một chuyện ko lấy gì làm kỳ quặc lắm, dường như khi còn trẻ mình cũng luôn có những giây phút bốc đồng như thế. Nó có những cuộc đối thoại thành thật đến ko thể thành thật hơn. Nó có những câu chuyện tế nhị được nói ra một cách thẳng thắn ko chút ngại ngùng. Nó có sự cô đơn đến nao lòng, có những điều âm thầm ko thể nào quên, có mơ ước, có niềm tin, có tình yêu, có thất vọng, có hụt hẫng, có nồng nàn, có day dứt, có đau đớn, có bất lực, có sợ hãi, có những điều sâu thẳm mà mỗi người đều đã từng trải qua và không dễ dàng chia sẻ được với ai. Tất cả được viết bằng một giọng văn rủ rỉ khiến người đọc có cảm giác đang ngồi trước Toru, cùng uống bia hoặc sake hay whisky với anh, cùng nhìn xa xăm và lắng nghe những lời từ đáy lòng anh.

Các tác phẩm điện ảnh, nhiếp ảnh, văn học của Nhật đều cho tôi thấy hình ảnh về những con người kỳ lạ và một nền văn hoá khác biệt hoàn toàn với thế giới xung quanh. Tôi cũng băn khoăn ko biết trong cuộc sống thực, người Nhật sống thế nào, suy nghĩ ra sao? Về cái chết, Toru nghĩ: "Death exists, not as the opposite but as a part of life". Khi ôm Naoko trong vòng tay mình, anh muốn nói với cô: "I am having sex with you now. I am inside you. But really this is nothing. It doesn't matter. It is nothing but the joining of two bodies. All we are doing is telling each other things that can only be told by the rubbing together of two imperfect lumps of flesh. By doing this, we are sharing our imperfection".

Bên này người ta hay nói, những kỳ nghỉ hè bên bãi biển sẽ là 3S "Sea, Sex & Sun". Còn tôi, bên bãi biển, trong kỳ nghỉ của mình, nằm đọc Norwegian Wood cũng với 3S "Study, Sex & Suicide". 

Bỗng muốn cầm guitar hát thử I once had a girl, or should I say, she once had me.

-----------------------------


Bài này có ý này hay:

Nhật Chiêu: 'Rừng Nauy chân thật và gợi cảm'

- Ông nghĩ sao về ý kiến Murakami là một tác giả xa rời nền văn học truyền thống Nhật Bản?

- Rõ ràng là Murakami không đi theo con đường của các bậc tiền bối lừng danh. Ông không theo đuổi cái đẹp bi cảm như Kawabata, cái đẹp quý phái như Tanizaki hay cái đẹp bạo liệt như Mishima mà ông tạo dựng một cái đẹp mới: cái đẹp của đời sống thường ngày và tự nhiên.

Tuy là nói vậy nhưng người đọc vẫn cảm thấy nhiều trang viết của Murakami cũng phảng phất một nỗi buồn bi cảm mà người ta vẫn thường bắt gặp trong truyện Genji của thế kỷ 11 hay trong tác phẩm của Kawabata. Murakami không thích ngôn ngữ quá mơ hồ của các nhà văn tiền bối. Ông thiên về một ngôn ngữ sống động, tự nhiên và khá là sáng sủa.

No comments: