Friday, September 01, 2006

Wake me up when September ends



1."Remembrance of Things Past"

Mùa len trâu- Có thể là phim Việt buồn nhất mình đã xem. Đẹp và buồn khắc khoải. Đó là những hình ảnh về một miền đất Việt Nam mà mình chưa thực sự biết, một mảnh đất xa xôi mênh mang và dữ dội. Cùng là một miền đất, nhưng sông nước miền cực nam Nam bộ trong Mùa len trâu, dựa theo hai truyện ngắn của Sơn Nam, không giống với một miền đất phóng khoáng và chân tình như trong các trang viết của Nguyễn Quang Sáng, hay bí hiểm nhiều khám phá như trong Đất rừng phương Nam của Đoàn Giỏi. Miền đất ấy gần gũi hơn với Cánh đồng bất tận của Nguyễn Ngọc Tư: cũng những cuộc đời trôi nổi trên sông nước, miết đời mình trong bạo lực và những oán hờn- nhưng sau tất cả, người ta vẫn thấy trong đó những con người hồn hậu, phóng khoáng và dám sống. Một bộ phim vừa đẹp, vừa chân thực, mang trong mình vẻ đẹp đậm tính hoài niệm về một thế giới đã mất.
Nếu so với một bộ phim Việt Nam cũng mang tính hoài niệm về một miền đất khác, một phong cách sống khác cũng ở trên mảnh đất hình chữ S mà mình từng xem là Mê Thảo- Thời vang bóng thì mình thích phim Mùa len trâu hơn: đạo diễn để câu chuyện tự nói lên điều muốn nói, các diễn viên đều mới tinh nhưng đều diễn tốt và tạo được cảm giác mới mẻ, gần với cuộc sống hơn, nhất là vai diễn của tay du đãng, trùm len trâu Lập, chỉ riêng khuôn mặt đã thấy đầy vẻ ngang tàng nhưng vẫn ẩn chứa bên trong như có gì đó như có sự yếu đuối, đổ vỡ bên trong. Mê Thảo thì có thể nói là hơi quá tay, cả đạo diễn và diễn viên, may là có âm nhạc và hình ảnh đẹp kéo lại.

2. Tháng 10 quyết định sẽ xem 2 show biểu diễn nhạc Folk của Paul Simon (vé đã mua) và Bob Dylan (sẽ mua). Tốn tiền quá :(.

3. Tuần sau là bắt đầu năm học mới rồi.
Update: Cuộc chiến đấu với mùa thu vẫn đang tiếp diễn.
Đồng minh: Khăn mùi xoa, thuốc chống dị ứng, thuốc nhỏ mũi, thuốc nhỏ mắt.
Kẻ thù: Hoa cỏ lá bụi, tháng 9. Wake me up when September ends, pleaseeeeeee. Giờ mới hiểu nguồn gốc bài hát đó là do đâu :D.

No comments: