Thursday, April 12, 2007

Phim TV

Hôm nay đọc linh tinh chương "Taiping Rebellion" trong cuốn "A Military History of China", nhớ tới phim Thái Bình Thiên Quốc xem hồi trước. Lại nhớ tiếp là trong các phim truyền hình mình xem (cũng không phải nhiều lắm), thì mình vẫn thích phim truyền hình Trung Quốc nhất. Trong đó ba bộ phim thích nhất là Hồng Lâu Mộng (đời sống, tình yêu), Thái Bình Thiên Quốc (chiến tranh) và Vương triều Ung Chính (chính trị). Ba phim này về các mặt khác nhau trong xã hội Trung Quốc và đều được thực hiện rất khéo léo, cao thâm. Xem Vương triều Ung Chính thì mới thấy chính trị Trung Quốc sophisticated thế nào, tưởng thấy cả những lắt léo trong Đông Chu- Tam Quốc cô đọng dồn nén lại, cộng thêm cả cái bi kịch của người cải cách (giống như Hồ Quý Ly của Nguyễn Xuân Khánh). Phim dựa theo tiểu thuyết, lúc nào về Việt Nam mà có thời gian có khi cũng thử đọc bộ sách này xem sao. Mà nhớ tiếp là trong các tiểu thuyết của Dumas thì bộ mình thích nhất không phải là Ba người lính ngự lâm (OK, funny nhưng hơi điệu đà quá), cũng không phải Bá tước Monte Christo (hồi nhỏ, mới đọc thì thích nhưng sau này nghĩ lại thấy không đáng lắm, mặc dù vẫn thấy hay) mà là Hoàng hậu Margo (đủ cả: âm mưu chính trị lắt léo, bí hiểm phù thủy, yêu đương lãng mạn, hiệp sĩ giang hồ, chiến tranh và ám sát).

Thái Bình Thiên Quốc thì là phim sử thi bi tráng mà mình thì vẫn ưa thích những thứ đó. Các cảnh chiến trận trong đó cũng rất tốt (như mình nhớ). Xem phim này được cái có thể hiểu thêm các phong trào chính trị khởi phát từ nông dân ở Trung Quốc (OK, Hồng Tú Toàn không phải là nông dân nhưng các phong trào nông dân ở TQ hay do các trí thức thất chí hay các giang hồ lãnh đạo và nhuốm màu sắc tôn giáo. Ref: Hoàng Sào vừa trí thức thất trí vừa tay giang hồ. Xem thêm vai trò của Đạo Ba đấu gạo, Bạch Liên giáo, Minh giáo etc giáo). Nhớ hồi xem phim xong tới các phần cuối không khỏi ngậm ngùi về thất bại của cuộc khởi nghĩa này- tất nhiên phim của CHND Trung Hoa thì sẽ có xu hướng lãng mạn hóa các anh hùng khởi nghĩa. Nhưng một số nhân vật “phía bên kia” trong phim cũng rất hay. Như một cảnh trong phim mà tự nhiên mình nhớ là cảnh Tăng Quốc Phiên lẳng lặng, chẳng nói câu nào, lao đầu bịch xuống sông để tử tự sau khi thất trận.

Hồng Lâu Mộng thì kinh điển rồi, chẳng cần phải nói thêm. Các nàng Lâm Đại Ngọc yếu đuối (mà cũng là mạnh mẽ) có đôi mắt và nụ cười không thể "Đại Ngọc" hơn được (nàng lại mới đi tu, âu cũng là cái nghiệp đi theo anh Bảo Ngọc), nàng Phượng “ớt” tai quái và đàn bà, nàng Bảo Thoa khôn ngoan và bí hiểm (chẳng ai hiểu nàng nghĩ gì trong đầu, nhân vật bí hiểm nhất Hồng Lâu Mộng). Hồi xưa từng nghĩ xem nếu mình là Bảo Ngọc thì biết chọn ai trong hai nàng Đại Ngọc và Bảo Thoa nhỉ, chị hay là em đây?

Toàn là các phim xem từ lâu lắm, sau đó thì tới thời mình không xem phim truyền hình và cũng rất ít khi xem TV, nên cũng không biết có phim nào hay nữa không. Mà nói chung giờ mình không hứng thú với các loại phim truyền hình, series này nọ, dù Mỹ, Tàu hay Hàn, dù đôi khi vẫn nghe nhiều bạn khen series này, series kia. Chắc vẫn chưa hiện đại hóa lắm.

No comments: