Thursday, April 13, 2006

Norwegian wood



"Tôi từng có một cô gái. Hay có lẽ nên nói, cô ấy từng có tôi". Bài Norwegian Wood của the Beatles mở đầu như vậy, một lời tự sự. Lyrics của bài cũng là lạ, giai điệu nhẹ nhàng và thoáng buồn. Norwegian Wood của Murakami cũng là một lời tự sự buồn buồn và lạ lạ như thế. Khác với phong cách hậu hiện đại, pha trộn giữa các câu chuyện mang phong cách nửa noir, với nhiều chi tiết huyền hoặc, truyện lồng trong truyện thường thấy ở Murakami, tiêu biểu là trong cuốn The Wind-up bird chronicle, Norwegian Wood có thể nói là một truyện viết theo phong cách cổ điển, đơn tuyến và đúng chiều thời gian. 

Một lần, một người đàn ông 40 tuổi tình cờ nghe thấy bài hát Norwegian Wood trên máy bay và bài hát đó khiến anh ta nhớ lại một thời đã xa, khi anh ta 19 tuổi và "once had a girl". Câu chuyện thật đơn giản, anh ta yêu cô gái ấy, bạn gái cũ của người bạn duy nhất mà anh ta từng có. Nhưng cô gái ấy bị những chấn thương tinh thần trong quá khứ khiến cô không thể nào sống một cách bình thường. Và trong khi đó thì bản thân nhân vật chính cũng bị hấp dẫn và cuốn vào một mối quan hệ lạ lùng với một cô gái khác, cũng weird và cô đơn nhưng theo một cách khác..Những con người cô đơn, lạ lùng này không thể sống hoà hợp được với xã hội Nhật Bản, lúc đó đang trong thời kỳ sôi động của năm 1968, năm "nổi loạn" của sinh viên và thanh niên trên thế giới.. Có ai xem phim The Dreamers thì cũng sẽ gặp bối cảnh tình yêu, cách sống hiện sinh, sự cô đơn và bế tắc của một số người trẻ trong trào lưu sinh viên những năm này ở Pháp. Norwegian Wood là một version khác của The Dreamers, nhưng đặt trong bối cảnh xã hội Nhật Bản, một xã hội có lẽ khá kỳ quặc và khó hiểu với hầu hết người ngoài. Đó cũng là một câu chuyện coming-of-age, một Bắt trẻ đồng xanh ở Nhật Bản những năm 60.

Nhân vật chính của Norwegian Wood hơi có gì đó gợi nhớ tới nhân vật chính trong Người xa lạ của Camus, anh ta duy trì một thế giới của riêng mình và hành động theo những nguyên tắc của thế giới đó mà không tìm cách chống lại hay cố gắng hoà hợp với cái thế giới bên ngoài. Nhưng khác với hai cô gái trong truyện, những người bị cắt đứt hoàn toàn với thế giới bên ngoài và không thể hoà hợp được với nó thì Watanabe, nhân vật chính trong truyện, vẫn có thể giữ cho mình được một sợi dây liên hệ với thế giới bên ngoài, anh ta chấp nhận nó và có thể sống với nó. Chính vì vậy mà anh ta đóng vai trò như người cứu rỗi với hai cô gái đó, mà tất nhiên là anh không thể cứu được cả hai. Watanabe yêu cả hai người bằng hai tình yêu khác nhau. Với Naoko, đó là tình yêu thầm lặng, dịu dáng và trong suốt. Với Midori, đó là tình cảm sống động, là người anh có thể cùng anh chia sẻ kể cả những ý nghĩ kỳ quặc nhất và khiến anh cảm thấy là anh thực sự được cần đến. Anh biết chọn ai? Naoko là quá khứ, là hình ảnh người bạn thân đã chết mà cả hai cùng chia sẻ, là tấm thân trong suốt dịu dàng trong một đêm trăng. Midori là cuộc sống hiện tại, là sự chia sẻ giữa hai con người cần đến nhau, là một buổi tối cùng uống rượu ngồi gác thượng, ngắm cảnh hoả hoạn nhà hàng xóm (liên tưởng "So I lit a fire, isn’t it good, norwegian wood?"). Tình yêu của Watanabe với Naoko ámh ảnh như một giấc mơ. And when I awoke I was alone, this bird had flown. Và Watanabe nhận ra mình đã trở thành người trưởng thành, đã học được cách sống chung với thế giới và với chính bản thân mình. Nhưng anh vẫn không tránh khỏi rùng mình mỗi lần tình cờ nghe thấy bài hát Norwegian Wood.

Các nhân vật phụ trong truyện cũng kỳ quặc không kém: một người đàn bà 30 tuổi có chồng con bỗng một hôm được đánh thức dục tính và bị khiêu khích bởi một cô bé 13 tuổi, một anh chàng luôn thành công và kiêu ngạo, từng ngủ với vài trăm cô gái nhưng luôn cảm thấy lạc lõng, và lý giải thành tích đó như là việc làm của một gentleman, bởi lẽ "người ta chờ đợi là bạn làm việc đó, và bạn làm việc đó đúng theo sự chờ đợi của họ"...Nhiều chi tiết hình ảnh trong truyện đẹp và khó quên, như khi Naoko và Watanabe nói chuyện với nhau trong tiếng đàn guitar bập bùng của Reiko trong một ngày mưa dài dằng dặc với những giai điệu các bài hát của the Beatles "Norwegian Wood", "Michelle", "Nowhere man"... (giờ mới để ý toàn là bài hát trong album Rubber Soul của Beatles- album nói nhiều nhất tới sự cô đơn và thiếu toàn vẹn trong tình yêu của Beatles)

Hình như truyện này có được dịch ra tiếng Việt với cái tên Rừng Na-uy. Nhưng nếu đọc lyrics của bài hát thì tên truyện, cũng như tên bài hát, phải đặt là Gỗ Na-uy mới đúng.

I once had a girl, or should I say, she once had me.
She showed me her room, isn’t it good, norwegian wood?
She asked me to stay and she told me to sit anywhere,
So I looked around and I noticed there wasn’t a chair.

I sat on a rug, biding my time, drinking her wine.
We talked until two and then she said, it’s time for bed.
She told me she worked in the morning and started to laugh.
I told her I didn’t and crawled off to sleep in the bath.

And when I awoke I was alone, this bird had flown.
So I lit a fire, isn’t it good, norwegian wood

Có lúc nào đó, bạn chợt nhớ rằng bạn từng có một ai đó không?

No comments: