Cái này gọi là dũng cảm nửa vời, hay hèn nhát nửa chừng? Xem ra vẫn chỉ còn SGTT chỗ bác Huy Đức và chị Kim Hạnh là có vẻ can đảm hơn cả.
Bài này còn lưu lại trên blog bác Bút Lông, copy lại ở đây vài đoan. Có thể đọc toàn văn trên blog Bút Lông.
"....Còn chúng ta, người Việt Nam đang bàn cãi cô hoa hậu không tốt nghiệp phổ thông, sợ đất nước không có đại diện tham gia thi người đẹp thế giới. Đến công sở, vào quán cafe thấy bàn về nụ cười, mái tóc hay đôi chân của nàng. Gần đây, tranh cãi sân golf hay sân bay Nội Bài bị dột từ nóc làm người đọc bận tâm hơn.
Vài thông tin về tham nhũng, ăn đút lót tại Việt Nam do phía nước ngoài phát hiện được báo chí đưa tin ngắn gọn. Nhìn người ngắm mình, bỗng thấy lòng không yên chút nào. Vụ PCI lót tay hàng triệu đô la cho các quan chức quản lý dự án đại lộ Đông Tây (t/p Hồ Chí Minh) được loan báo, ít thấy bài đi sâu bình luận hay có các phóng sự điều tra
Mấy hôm nay, toà án Mỹ đã truy tố ba người Mỹ gốc Việt vì liên quan đến hối lộ tại nước ngoài. Nếu bị chứng minh là có tội, người bị án tù cao nhất 25 năm, tiền 650.000$, nhẹ nhất cũng là năm năm ăn cơm trại, suốt đời chưa chắc đã trả nổi 250.000$ tiền phạt. Công ty mẹ có thể phải trả 10 triệu đô la vì đã để nhân viên của mình hối lộ 150 ngàn đô la cho các quan chức nước ngoài.....
Báo chí và truyền thông đóng vai trò rất lớn trong việc chống tham nhũng, móc ngoặc. Nếu không có ai lên tiếng, “5-10% lại quả” sẽ thành những xe cộ, villa cá nhân hay tài khoản ở nước ngoài, có khi được mở ở chính những nước đã cung cấp ODA...
Nhân loại đang thay đổi hàng ngày nhờ những phản biện xã hội của báo chí. Nhưng tin về hoa hậu hay sự cố văn hóa không thể là “vương miện” mãi của giới truyền thông. Đất nước nghèo cần thêm những mối quan tâm khác cũng quan trọng và thiết thực không kém."
No comments:
Post a Comment