Định tìm thơ Hoàng Phủ Ngọc Tường mà trên mạng thấy rất ít. Đặc Trưng không có bài nào, Vnthuquan thì đâu có 2 bài, không biết có phải vì ông này tương đối nhạy cảm, do các cáo buộc Huế Mậu Thân của hải ngoại không?.
Dù sao cũng nhặt lấy một bài.
Dạ Khúc |
Hoàng Phủ Ngọc Tường |
Có một buổi chiều nào như chiều xưa Anh về trên cát nóng Đường dài vành môi khát bỏng Em đến dịu dàng như một cơn mưa Có một buổi chiều nào như chiều qua Lòng tràn đầy thương mến Mang cả xuân thì em đến Thắm nồng như một bông hoa Có buổi chiều nào người bỏ vui chơi Cho tôi chiếc hôn nồng cháy Nỗi đau bắt đầu từ đấy Ngọt ngào như trái nho tươi Có buổi chiều nào mộng mị vây quanh Nửa vành mi cong hờn dỗi Em xõa muộn sầu trên gối Rối bời như mớ tơ xanh Có buổi chiều nào hình như chưa nguôi Vầng trăng sáng màu vĩnh viễn Em có lời thề dâng hiến Cho anh trọn một đời người Có buổi chiều nào như chiều nay Căn phòng anh bóng tối dâng đầy Anh lặng thầm như là cái bóng Hoa tàn một mình em không haỵ
|
Nghe nhạc của Phú Quang do Quang Lý hát.
Phú Quang còn có bài Nỗi buồn cũng phổ thơ Hoàng Phủ Ngọc Tường, ngày xưa Thùy Dung cao 1m7 hay làm điệu hát, nghe buồn thê thảm luôn.
Tìm thấy bài này của Thùy Dung. Nghe lại thấy không hay và buồn như ngày xưa hồi mới nghe.
No comments:
Post a Comment