Trong “Zarathustra đã nói như thế” có nhiều đoạn văn rất thơ. Thậm chí có thể coi cả cuốn sách vừa như một tiểu luận triết học, vừa như một tập thơ. Sau này, Khalil Gibran có tập thơ “The Prophet” cũng có cấu trúc tương tự “Zarathustra” (tập “The Prophet” này từng có ảnh hưởng sâu đậm trong phong trào phản văn hóa (counter-culture) những năm 60).
Trích một đoạn văn (thơ) trong Zarathustra. Đoạn này trong lúc Zarathustra buồn bã và cô đơn trong cuộc đeo đuổi Trí Huệ (tạm dùng chữ này) của mình.
“Zarathustra đã hát như thế. Nhưng khi cuộc khiêu vũ chấm dứt và các thiếu nữ đã bỏ đi xa, hắn trở nên buồn bã. Sau cùng hắn bảo:
“Mặt trời đã lặn từ lâu; cánh đồng ẩm ướt, một cơn gió mát thổi đến từ rừng cao.
Có một cái gì xa lạ bí ẩn chung quanh đang đăm đăm nhìn ta với đôi mắt tư lự. Thế nào, Mi vẫn còn sống à, Zarathustra?
Tại sao? Vì mục đích nào? Vì phương tiện nào? Đi về đâu? Ở đâu? Thế nào? Hãy còn sống, còn thở: đấy chẳng phải là điên rồ hay sao?
Than ôi, hỡi các bạn, chính đêm tối đang lên tiếng cật vấn trong ta. Xin tha thứ cho ta về nỗi buồn.
Đêm tối đã đến: xin tha thứ cho ta vì đêm tối đã đến!”
Zarathustra đã nói như thế.”
(Vũ khúc- Zarathustra đã nói như thế, Nietzsche, bản dịch của Trần Xuân Kiêm).
No comments:
Post a Comment