Đọc qua bài này về Nguyễn Việt Tiến, nói chung tớ không có ý kiến vì không thể biết rõ được tội trạng thực và phạm vi trách nhiệm của bác Tiến thế nào. Nhưng đọc đoạn này ""Ngày 4/4/2006, ông Tiến bị bắt tạm giam. Cơ quan điều tra khởi tố với 3 tội danh. Ngày 3/10/2007 Viện kiểm sát đồng ý cho tại ngoại." thì thấy thời gian tạm giam của bác Tiến là 18 tháng!. Một năm rưỡi trong tù mà chưa được xét xử. Làm sao lại có thể có thời hạn tạm giam dài thế chứ, có khác nào bỏ tù không xét xử đâu.
Hình như tòa án Việt Nam còn có một số trường hợp sau khi xử thì thẩm phán tuyên án có số tháng tù bằng thời hạn tạm giam và có thể được tính ngay thời gian chấp hành hình phạt vào thời gian tạm giam, và người bị kết tội được thả ngay sau đó. Như thế là thời gian bị tạm giam có thể được tính vào thời gian chịu án phải không?
Ở bên Mỹ thông thường những trường hợp như bác Tiến sẽ chỉ phải đóng tiền thế chấp để "bail out" (đóng tiền tại ngoại) trong thời gian chờ tòa kết án, chỉ ai không có tiền (hoặc có nhiều khả năng bỏ trốn) mới phải chịu tạm giam nhưng thời gian tạm giam cũng không thể dài quá như thế.
Việt Nam có nên học tập hình thức bail-out không nhỉ? Và phải làm thế nào để rút ngắn thời gian các bị cáo phải chờ đợi trước khi có phiên tòa?
Wednesday, March 26, 2008
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment