William Blake (28 tháng 11 năm 1757 – 12 tháng 8 năm 1827) – là nhà thơ, hoạ sĩ Anh, một trong những nhà thơ lớn của thế kỷ XVIII. Thơ ca của William Blake là một hiện tượng, chuyển từ thơ ca thế kỉ Ánh sáng sang thơ ca lãng mạn của Keats, Shelley. Năm 1957 Hội đồng Hòa bình Thế giới kỷ niệm 200 năm ngày sinh của ông. Năm 2002 đài BBC bầu chọn 100 người Anh vĩ đại nhất mọi thời đại, William Blake được bầu ở vị trí 38 (Wikipedia tiếng Việt).
Bí mật tình yêu
Đừng bao giờ nói lời yêu
Tình yêu không thể nói
Bởi ngọn gió dịu dàng luôn thổi
Lặng lẽ, vô hình.
Tôi nói lời yêu, tôi nói lời yêu
Tôi nói nàng nghe bằng cả trái tim
Run rẩy, lạnh giá, trong xót xa hãi sợ
Và nàng lìa bỏ.
Khi nàng đã xa tôi
Một kẻ lãng du đi tới
Lặng lẽ, vô hình:
Hắn có được nàng bằng tiếng thở dài.
Love's secret
Never seek to tell thy love,
Love that never told can be;
For the gentle wind does move
Silently, invisibly.
I told my love, I told my love,
I told her all my heart;
Trembling, cold, in ghastly fears,
Ah! she did depart!
Soon as she was gone from me,
A traveler came by,
Silently, invisibly
He took her with a sigh.
-------------------
Bài hát đưa nôi
Ngủ, ngủ ngoan, con yêu
Mơ giữa niềm hạnh phúc
Trong khi con ngủ yên
Nỗi buồn kia ngồi khóc
Trên mặt con, mẹ thấy
Những khát khao dịu nhẹ
Những niếm vui kín kẽ
Những nghịch ngợm trẻ thơ.
Khi mẹ chạm đôi chân
Bình minh cười hạnh phúc
Trên má và trên ngực
Nơi trái tim nghỉ ngơi
Trò nghịch nào lẻn tới
Trong trái tim ngủ ngoan!
Khi trái tim thức giấc
Đêm đáng sợ sẽ tàn!
Cradle Song
Sleep, sleep, beauty bright,
Dreaming in the joys of night;
Sleep, sleep; in thy sleep
Little sorrows sit and weep.
Sweet babe, in thy face
Soft desires I can trace,
Secret joys and secret smiles,
Little pretty infant wiles.
As thy softest limbs I feel,
Smiles as of the morning steal
O'er thy cheek, and o'er thy breast
Where thy little heart doth rest.
O the cunning wiles that creep
In thy little heart asleep!
When thy little heart doth wake.
Then the dreadful night shall break.
--------------------
Hoa hồng bệnh
Hoa hồng ơi, em ngã bệnh rồi
Con sâu vô hình nào đó
Bay trong đêm tối
Giữa cơn bão gầm gừ
Sâu tìm thấy giường em
Hân hoan đỏ thẫm
Và bằng tình yêu tối tăm thầm kín
Sâu hủy hoại đời em.
The Sick Rose
O Rose, thou art sick!
The invisible worm
That flies in the night,
In the howling storm,
Has found out thy bed
Of crimson joy,
And his dark secret love
Does thy life destroy.
--------------------
Với mùa thu
Ơi Mùa Thu, nặng trĩu trái cành
Với máu đỏ trên những chùm nho ngọt
Hãy đến đây, ngồi dưới bóng mái nhà
Hãy nghỉ ngơi, và cất lời ca hát
Hòa chung nhịp với tiếng sáo tôi;
Ngắm những cô gái của tháng năm nhảy múa
Hát bài ca trĩu ngọt của trái hoa.
Nụ hoa nhỏ nở bừng trước mặt trời
Và tình yêu chảy tràn trong huyết mạch;
Làm hồng tươi cho bình minh đôi má đẹp
Cho tới khi Mùa Hạ cất tiếng ca
Những đám mây rắc hoa trên đầu Mùa Hạ
Những linh hồn sống bằng mùi hoa trái
Lắc đôi cánh nhẹ, vui vẻ lượn quanh vườn,
Hay ngồi xuống hát ca dưới lá
Và Mùa Thu cất lời ca hoan lạc
Rồi đứng dậy, quấn chặt dây lưng
Chạy thật xa vượt ngọn đồi u ám
Để lại sau lưng những lấp lánh gánh vàng
To autumn
O Autumn, laden with fruit and stained,
With the blood of the grape, pass not, but sit
Beneath my shady roof, there thou may’st rest,
And tune thy jolly voice to my fresh pipe;
And all the daughters of the year shall dance!
Sing now the lusty song of fruits and flowers.
The narrow bud opens her beauties to
The sun, and love runs in her thrilling veins;
Flourish down the bright cheek of modest eve,
Till clust’ring Summer breaks forth into singing,
And feather’d clouds strew flowers round her head.
The spirits of the air live on the smells
Of fruit; and joy, with pinions light, roves round
The gardens, or sits singing in the trees.
Thus sang the jolly Autumn as he sat;
Then rose, girded himself, and o’er the bleak
Hill fled from our sights, but left his golden load.
Một bức tranh của Blake
No comments:
Post a Comment