Friday, August 29, 2008

Entry for August 29, 2008

Một số bài thơ của Emily Dickinson


Love

Tình yêu

He touched me, so I live to know
That such a day, permitted so,
I groped upon his breast --
It was a boundless place to me
And silenced, as the awful sea
Puts minor streams to rest.

And now, I'm different from before,
As if I breathed superior air --
Or brushed a Royal Gown --
My feet, too, that had wandered so --
My Gypsy face -- transfigured now --
To tenderer Renown --

Chàng chạm tôi, và tôi sống để thấy
Có một ngày như vậy
Tôi dò dẫm trên vòm ngực chàng--
Với tôi, đó là miền đất mênh mông
Và tĩnh lặng, như biển kia dữ dội
Giữ những con suối nhỏ yên lòng

Và giờ đây, tôi hoàn toàn thay đổi
Như thể tôi hít bầu khí quyển siêu nhiên--
Hay chạm vào tấm Áo choàng Hoàng hậu--
Đôi chân tôi, đôi chân lãng du không biết mỏi
Và khuôn mặt di-gan của tôi-- biến đổi--
Trở thành nỗi Hân Hoan dịu dàng.



Wild nights! Wild nights!

Đêm hoang vu! Đêm hoang vu

Wild nights! Wild nights!
Were I with thee,
Wild nights should be
Our luxury!

Futile the winds
To a heart in port,
Done with the compass,
Done with the chart.

Rowing in Eden!
Ah! the sea!
Might I but moor
To-night in thee!

Đêm hoang vu! Đêm hoang vu!
Nếu em ở bên anh,
Đêm hoang vu sẽ thành
Đêm sang trọng!

Gió thổi vô vọng
Tới một trái tim nơi bến cảng,
Vứt bỏ la bàn đi,
Bản đồ cũng thế.

Chèo thuyền tới địa đàng!
Ô kìa! biển cả!
Nhưng em sẽ neo thuyền
Đêm nay, trong anh!


Water, is taught by thirst

Biết quý nước là nhờ cơn khát

Water, is taught by thirst;
Land - by the Oceans passed.
Transport - by throe -
Peace - by its battles told -
Love, by Memorial Mold -
Birds, by the Snow.

Biết quý nước là nhờ cơn khát
Đất vô ngần khi vượt Biển bao la.
Trải qua khổ đau mới thấu niềm Hạnh Phúc
Hòa Bình quý giá sau những cuộc chiến tranh-
Tình Yêu chỉ thực khi đã thành Kỷ Niệm—
Và chỉ có Tuyết, mới thấu hiểu loài Chim.

img img

I've nothing else - to bring, you know

Em chẳng có gì mới mẻ với anh đâu

I've nothing else - to bring, You know
So I keep bringing These-
Just as the Night keeps fetching Stars
To our familiar eyes-

Maybe, we shouldn't mind them-
Unless they didn't come-
Then - maybe, it w
ould puzzle us
To find our way Home -

Em chẳng có gì mới mẻ để cho anh.
Cho nên em mang cho anh Những Thứ Đấy--
Như Đêm đưa những Ngôi Sao
Tới đôi mắt chúng mình—

Có thể, chúng ta không ngần ngại chúng—
Trừ khi chúng không đến với ta—
Và- có thể, chúng khiến mình bối rồi
Không tìm thấy đường về Nhà.


No comments: