Monday, August 18, 2008

Entry for August 18, 2008

Elizabeth Barrett Browning
(1806-1861)


Sonnet 21


Anh hãy nói và nói thêm lần nữa
Rằng anh yêu em, anh yêu em.
Cho dù lời nói mỗi lần lặp lại thêm
Sẽ giống tiếng hót loài chim tu hú
Nhưng trên cánh đồng, thung lũng hay nơi rừng rú.
Mùa Xuân chỉ đến cùng tiếng hót của chim.
Anh yêu, em vẫn ở giữa bóng đêm
Đau đớn bởi hoài nghi, chờ đợi

Anh hãy nói, hãy nói rằng anh yêu
Có ai sợ sao trên trời có quá nhiều
Có ai sợ những bông hoa thừa thãi
Anh hãy nói yêu em, yêu em, yêu em
Hãy cứ ngân nga những lời lấp lánh
Nhưng Anh Yêu, em chỉ muốn xin
Linh hồn anh yêu em cả những khi im lặng



Sonnet 21

Say over again, and yet once over again,
That thou dost love me. Though the word repeated
Should seem "a cuckoo-song," as thou dost treat it,
Remember, never to the hill or plain,
Valley and wood, without her cuckoo-strain
Comes the fresh Spring in all her green completed,
Belovèd, I, amid the darkness greeted
By a doubtful spirit-voice, in that doubt's pain

Cry, Speak once more--thou lovest! Who can fear
Too many stars, though each in heaven shall roll,
Too many flowers, though each shall crown the year?
Say thou dost love me, love me, love me—toll
The silver iterance!--only minding, Dear,
To love me also in silence with thy soul.

--------------

Emily Elizabeth Dickinson (12/10/1830 – 15/5/1886) – nhà thơ Mỹ, cùng với Walt Whitman, Emily Dickinson là nhà thơ đặc sắc nhất của Mỹ thế kỉ XIX.


Tôi không là ai! Còn bạn là ai?

Tôi không là ai! Còn bạn là ai?
Bạn cũng không là ai, có phải vậy không?
Và chúng ta sẽ thành một đôi- nhưng chớ có nói
Bằng không ta sẽ bị người xua đuổi.

Trở thành ai đó thật là đáng sợ!

Ở giữa đám đông, như con ễnh ương
Nhắc tên mình suốt cả ngày đêm
Trước một vũng lầy ngưỡng mộ!



I'm nobody! Who are you?


I'm nobody! Who are you?
Are you nobody, too?
Then there's a pair of us--don't tell!
They'd banish us, you know.

How dreary to be somebody!

How public, like a frog
To tell your name the livelong day
To an admiring bog!

-----------------------


Đó là tất cả những gì em mang đến hôm nay--

Đó là tất cả những gì em mang đến hôm nay--
Thứ này, và tim em cạnh đấy--
Thứ này, và tim em, và tất cả cánh đồng--
Và tất cả thảo nguyên mênh mông--
Nhưng anh nhớ đếm- phòng nhỡ em quên
Một ai đó mà những thứ này cho biết--
Thứ này, và tim em, và tất cả những chú Ong
Trú mình trên Bông Cỏ.


It's all I have to bring today –

It's all I have to bring today –
This, and my heart beside –
This, and my heart, and all the fields –
And all the meadows wide –
Be sure you count – should I forget
Someone the sum could tell –
This, and my heart, and all the Bees
Which in the Clover dwell.

----------

Không ai biết tới đóa Hồng bé nhỏ

Không ai biết tới đóa Hồng bé nhỏ
Nó có thể là kẻ hành hương
Nếu như em không ngắt nó giữa đường
Và trao vào tay anh.

Chỉ có Ong mới nhớ tới đóa Hồng--

Chỉ một em Bướm trắng,
Vội vã trở về từ chuyến đi xa—
Nằm yên, đôi cánh xếp

Chỉ Chim mới tự hỏi—

Chỉ Gió mới thở dài—
Ôi, đóa Hồng bé nhỏ-
Sao em dễ xa đời!


Nobody knows this little Rose -

Nobody knows this little Rose -
It might a pilgrim be
Did I not take it from the ways
And lift it up to thee.

Only a Bee will miss it -

Only a Butterfly,
Hastening from far journey -
On its breast to lie -

Only a Bird will wonder -

Only a Breeze will sigh -
Ah Little Rose - how easy
For such as thee to die!

-------------

Tim ơi, mình sẽ cùng quên chàng

Tim ơi, mình sẽ cùng quên chàng
Em với chị, đêm nay quên lãng
Em hãy quên hơi ấm chàng trao
Còn chị quên đi ánh sáng.

Khi em đã quên, em hãy bảo chị nghe,
Để những ý nghĩ chị trở nên mờ mịt
Nhanh lên em! Nếu như em chậm nhịp
Có thể rằng chị sẽ vẫn nhớ ai.



Heart, we will forget him

Heart, we will forget him
You and I, tonight.
You may forget the warmth he gave,
I will forget the light.

When you have done, pray tell me,
That I my thoughts may dim;
Haste! lest while you're lagging,
I may remember him!

No comments: