Monday, June 02, 2008

Entry for June 02, 2008

Đọc bài này thấy nhiều người còn mơ hồ về đồng tính quá. Hiện giờ, nói chung người ta không cho rằng đồng tính là bệnh, mà đơn giản chỉ là một khuynh hướng tình dục khác. Chị này cũng nhầm lẫn khi cho rằng người bẩm sinh đồng tính thì không thể có con được. Người đồng tính vẫn có thể có phản ứng sinh lý thông thường khi quan hệ tình dục với người khác giới- và do đó vẫn có thể quan hệ và có con- chỉ có điều họ không hứng thú với việc đó, và không có cảm xúc tình yêu/tình dục với người khác giới (tất nhiên còn các trường hợp bi-sexual thì có thể có cảm xúc với cả hai giới, nhưng bi-sexual có vẻ phổ biến trong phụ nữ hơn là nam giới). Và vì thế việc đi bác sĩ để "chữa" bệnh đồng tính là điều không tưởng, nhất là ở đây có thể thấy rõ anh chồng không phải bi-sexual mà là gay. Việc chị này lúc nào cũng bám theo chồng để theo dõi cũng không giải quyết được gì ngoài việc làm cả hai người thêm căng thẳng và có thể dẫn tới những hậu quả xấu (như anh chồng dọa tự tử nếu vợ tiết lộ rằng anh đồng tính).

Trong trường hợp này, có lẽ chỉ có một trong hai cách: cách tốt nhất là hai người ly dị (với lý do nào đó), để cả hai có thể sống thực sự theo bản tính của mình. Cách thứ hai là anh chồng sẽ phải chấp nhận hy sinh khuynh hướng tình dục đồng giới của mình, để tiếp tục quan hệ vợ chồng miễn cưỡng với người vợ. Nhưng như thế thì đúng là bi kịch vì ngay cả quan hệ tình dục của hai người sẽ trở thành một thứ nghĩa vụ không mang lại sự thỏa mãn cho cả hai (với anh chồng thì rõ ràng rồi, còn với người vợ thì khó lòng chị ta có thể khoái cảm khi biết rằng anh chồng miễn cưỡng và chịu đựng trong quan hệ tình dục với mình).

Hoang mang vô cùng khi biết chồng đồng tính

"
Tôi đang rất hoang mang và suy sụp. Khi tôi phát hiện chồng mình đồng tính, tôi đã bị sốc nặng, phải đi cấp cứu mấy lần tưởng không sống được. Hiện tại tôi như người mất hồn, không làm được gì, tôi đã bỏ việc ở cơ quan vì không thể tập trung làm được và cũng muốn nghỉ để tìm cách cứu vãn tình thế, nhưng chưa biết làm như thế nào.

Tôi lấy chồng cách đây 10 năm, chúng tôi đã có 2 con, một trai một gái. Cuộc sống vợ chồng trong 10 năm qua nói chung là vui vẻ hạnh phúc, hai cháu ngoan ngoan, 2 vợ chồng đều có công ăn việc làm ổn định....

Bác sĩ nói đó là một loại bệnh mà một số người mắc phải do rất nhiều lý do (có người do bẩm sinh, có người bị môi trường xung quang lôi cuốn). Anh nhà tôi không phải là do bẩm sinh (vì bẩm sinh thì không thể có con được) và tôi cũng không hiểu tại sao anh bị như thế (hỏi nhưng anh không nói)...

Tôi rất thương anh ấy. Chúng tôi đã nói chuyện rất nhiều và anh cũng xin cho anh cơ hội để anh sửa chữa. Anh không muốn mất gia đình (vì tôi nói nếu anh không dừng lại tôi sẽ ly dị). Nhưng tôi đang bế tắc vô cùng, không biết làm như thế nào. Hiện tại tôi gần như không rời anh nửa bước, nhưng cũng không kiểm soát được anh ấy 24/24.

Và anh tỏ ra rất khó chịu với tôi (anh đã xin tôi một tuần cho anh đi một lần) tôi không đồng ý. Nhưng hình như là anh vẫn đi (đi vào giờ làm việc). Tôi định thuê thám tử đi theo dõi, nhưng không đủ tiền, mà cũng chẳng biết theo dõi được thì tôi sẽ làm gì.

Tôi đang bế tắc vô cùng. Bảo anh cùng tôi đến bác sĩ thì anh không đi, anh không cho tôi tiết lộ điều đó với bất cứ ai, nếu không anh sẽ tự tử ngay. Tôi sợ lắm, tôi không biết làm như thế nào cho đúng bây giờ."


No comments: