Thursday, December 06, 2007

Entry for December 06, 2007

Nhân việc trên báo Tuổi Trẻ có bài viết về Trường Sa của Bùi Thanh, tuy đọc nghe thống thiết thật nhưng quả thật khi đọc xong, tôi thấy có cái gì đó yếm thế và bất lực. Hàng ngày mở trang 2 báo Tuổi Trẻ ra xem thời tiết Hoàng Sa với Trường Sa thế nào để làm gì cơ chứ? Chẳng nhẽ để xem có mưa lụt hay bão lũ có làm chết cóng mấy chú công nhân Tàu đang khai thác dầu ở thành phố Tam Sa không à? Thôi, để lật sang trang khác xem giá vàng đang lên, giá đô đang chững, với chỉ số chứng khoán lên xuống thế nào xem ra có ích hơn.

Tuy nhiên bài viết này cũng đặt ra một vấn đề vì hình như có mỗi báo Tuổi Trẻ là viết về Hoàng- Trường này nhiều hơn là in nguyên lời tuyên bố của anh Lê Dũng.

Thử đặt tình huống nếu Việt Nam là nước dân chủ thì sẽ có những gì xảy ra:

- Các báo sẽ đồng loạt lên tiếng phản đối, từ lịch thiệp cầm chừng cho tới sang sảng oai hùng, tùy quan điểm của từng tờ.

- Có thể có biểu tình phản đối Trung Quốc trước sứ quán Trung Quốc ở Hà Nội và lãnh sự quán Trung Quốc ở Sài Gòn.

- Có thể có phong trào tẩy chay hàng hóa Tàu.

- Thậm chí có thể có một số du khách hay thương nhân Tàu bị mắng chửi trong cao trào “Vì Trường Sa thân yêu”.

- Việt Nam lên tiếng cực lực phản đối hành động của Trung Quốc. Có thể dọa đưa vấn đề ra Hội đồng bảo an mà hiện nay Việt Nam là thành viên, hoặc Đại hội đồng LHQ, hoặc diễn đàn an ninh khu vực…

- Phản ứng của Trung Quốc thế nào thì chưa biết. Nhưng chắc chắn họ sẽ phải lo ngại và dè dặt hơn, chứ không thể đương nhiên “biết trước” Việt Nam sẽ phản ứng ra sao.


Update: Báo Thanh Niên đăng một bài khá mạnh của GS. Tương Lai (nguyên viện trưởng viện Xã hội học). GS Tương Lai gọi hành động của Trung Quốc là ngang ngược, bất tín, bất nhân. Trích

"Chính vì vậy, việc làm của Quốc vụ viện Trung Quốc khiến người Việt Nam nhớ đến, cũng lời răn của Khổng Tử: "Thị khả nhẫn dã, thục bất khả nhẫn dã", tạm dịch là "Việc ấy nhẫn tâm làm được thì việc gì mà không nhẫn tâm làm được" (Luận Ngữ, thiên Bát Dật), điều mà đức Khổng Tử thường lên án: "Xảo ngôn, lệnh sắc, tiển hỉ nhân", tạm dịch là "nói năng khéo léo, nét mặt vờ niềm nở, hạng người đó ít lòng nhân" (Luận Ngữ, thiên Học Nhi)."

Ông cũng gợi lại sắc lệnh xưa của Minh Thành Tổ gửi tướng chỉ huy quân viễn chinh Trung Hoa:

"...một khi binh lính vào nước Nam, trừ các sách vở và bản in đạo Phật, đạo Lão thì không tiêu hủy, ngoài ra, hết thảy mọi sách vở văn tự, cho đến những loại ca lý dân gian, hay sách dạy trẻ nhỏ, loại sách có câu thượng đại nhân, khưu ất kỷ… một mảnh, một chữ đều phải đốt hết. Khắp trong nước, phàm những bia do Trung Quốc dựng từ xưa đến nay thì đều gìn giữ cẩn thận, còn các bia do An Nam dựng thì phá hủy tất cả, một chữ chớ để còn...".



No comments: