Pablo Neruda
Anh không yêu em như yêu hồng Nhật Bản hay ngọc bích
hay như mũi tên của hoa cẩm chướng bắn ra các tia lửa;
Anh yêu em như yêu thầm kín một số điều u tối-
Những thứ nằm giữa bóng tối với linh hồn.
Anh yêu em như cái cây không bao giờ hoa nở,
giấu ẩn trong thân nó ánh sáng của những bông hoa
Và vì tình em, từ những miền sâu thẳm trên thân anh
Đã sống động hương sâu từ lòng đất
Anh yêu em không biết tại sao, khi nào, hay từ đâu
Anh chỉ yêu em thôi, không hoài nghi, không hãnh diện
Anh yêu em như vậy, bởi anh không biết cách yêu em nào khác
Trong tình yêu đó, chẳng có anh và cũng chẳng có em
Gần gũi quá, tay em trên ngực anh chính là tay anh
Gần gũi quá, anh ngủ chính là em nhắm mắt.
Sonnet XVII
I do not love you as if you were salt-rose, or topaz,
or the arrow of carnations the fire shoots off.
I love you as certain dark things are to be loved,
in secret, between the shadow and the soul.
I love you as the plant that never blooms
but carries in itself the light of hidden flowers;
thanks to your love a certain solid fragrance,
risen from the earth, lives darkly in my body.
I love you without knowing how, or when, or from where.
I love you straightforwardly, without complexities or pride;
so I love you because I know no other way
than this: where I does not exist, nor you,
so close that your hand on my chest is my hand,
so close that your eyes close as I fall asleep
Bản dịch khác
I don’t love you as if you were the salt-rose, topaz
or arrow of carnations that propagate fire:
I love you as certain dark things are loved,
secretly, between the shadow and the soul.
I love you as the plant that doesn’t bloom and carries
hidden within itself the light of those flowers,
and thanks to your love, darkly in my body
lives the dense fragrance that rises from the earth.
I love you without knowing how, or when, or from where,
I love you simply, without problems or pride:
I love you in this way because I don’t know any other way of loving
but this, in which there is no I or you,
so intimate that your hand upon my chest is my hand,
so intimate that when I fall asleep it is your eyes that close.
Post thêm
Sonnet XCIII
Nếu lúc nào đó, ngực em ngừng đập,
nếu có gì đó đột nhiên ngừng chuyển động,
ngừng sưởi ấm trong các mạch máu của em,
nếu giọng em biến mất, chẳng thể thành lời,
thì Matilde, em yêu dấu của anh, hãy để môi em hé mở;
bởi nụ hôn cuối sẽ luôn vương lại bên anh,
nó sẽ mãi mãi nằm yên trên miệng em
và sẽ theo cùng anh cho tới chết.
Anh sẽ chết khi hôn bờ môi em lạnh ngắt
vuốt ve những chồi non đã mất trên thân em,
tìm kiếm ánh sáng từ đôi mắt em, giờ đây khép chặt.
Khi lòng đất nhận lấy vòng tay ôm của chúng ta,
chúng ta sẽ quyện bên nhau, cùng chung cái chết
và sẽ sống mãi sự vĩnh cửu của nụ hôn.
Sonnet XCIII
If some time your breast pauses, if something stops
moving, stops burning through your veins,
if the voice in your mouth escapes without becoming word,
Matilde my love, leave your lips half-open:
because that final kiss should linger with me,
it should stay still, forever, in your mouth,
so that it goes with me, too, in my death.
I will die kissing your crazy cold mouth,
caressing the lost buds of your body,
looking for the light of your closed eyes.
And so when the earth received our embrace
we will go blended in a single death, forever
living the eternity of a kiss.
Sonnet XLVI
Trong tất cả các ngôi sao anh ngưỡng mộ
Ướt đẫm trên những dòng sông và trong những lớp sương mù,
Anh chỉ chọn ngôi sao anh yêu dấu.
Và từ đấy, anh ngủ với trời đêm.
Trong tất cả những con sóng, sóng này rồi sóng khác,
Biển xanh, cơn giá lạnh màu xanh, những cánh cây màu xanh,
Anh chỉ chọn một con sóng thôi,
Cpn sóng nguyên vẹn nơi thân thể em
Tất cả những giọt nước, tất cả những rễ cây,
Tất cả những tia sáng khắp nơi cùng tụ hội
Sớm muộn gì chúng cũng đến với anh
Nhưng tóc em, anh muốn chỉ cho mình
Và trong tất cả những vẻ yêu kiều mà Tổ quốc cho anh.
Anh chỉ chọn lấy trái tim em hoang dại
Sonnet XLVI
Of all the stars I admired, drenched
in various rivers and mists,
I chose only the one I love.
Since then I sleep with the night.
Of all the waves, one wave and another wave,
green sea, green chill, branchings of green,
I chose only the one wave,
the indivisible wave of your body.
All the waterdrops, all the roots,
all the threads of light gathered to me here;
they came to me sooner or later.
I wanted your hair, all for myself.
From all the graces my homeland offered
I chose only your savage heart.
Bài này của Octavio Paz rất sensual (thơ ông này 10 bài thì 9 bài đọc chả hiểu ông ấy nói cái gì)
Sóng đối
Trong thân thể anh, em tìm kiếm trên núi
mặt trời chôn vùi trong rừng rậm,
Trong thân thể em anh tìm kiếm chiếc thuyền
trôi dạt trong đêm u tối
Counterparts
In my body you search the mountain
for the sun buried in its forest.
In your body I search for the boat
adrift in the middle of the night.
No comments:
Post a Comment