Đã thế lại được bọn Vietimes chuyên nghề buôn thịt lợn với thằng cha không biết xấu hổ Nguyễn Quang Thiều viết bài ca ngợi (hay nhạo báng, làm trò cười?) nữa chứ.
Trích vài đoạn về ông hoang tưởng này:
"Cuốn sách nào ông viết ra, ông cũng coi đó là cuốn sách dài nhất hoặc hay nhất hoặc mới lạ nhất ở Châu Á. Ông đã nhiều lần tuyên bố: “Tôi là nhà triết học số 1 Châu Á và tôi sẵn sàng so găng với tất cả những ai định chống lại lời tuyên bố này của tôi”. Nếu có ai phản lại tuyên bố này của ông thì ông thách thức: “Hãy chứng minh đi”. Và sự thật, có quá nhiều người không dám so găng với ông hoặc không chứng minh gì cả. Thực tế, mới chỉ có một người so găng triết học thực sự với ông. Đó là nhà thơ, đạo diễn Đỗ Minh Tuấn. Và Đỗ Minh Tuấn đã gọi ông là nhà triết học không có tư tưởng. Nhưng sau trận so găng “máu lửa” ấy, hai người lại trở lên thân nhau hơn. Mới đây, trên Tiền phong Chủ nhật, Đỗ Minh Tuấn đã viết một chân dung dài về Nguyễn Hoàng Đức với những lời lẽ ca ngợi bi tráng. Nhiều người hiểu đó như là sự “quy hàng chậm trễ” trên đấu trường triết học của Đỗ Minh Tuấn trước Nguyễn Hoàng Đức. Một lần gặp Trần Mạnh Hảo, nhà phê bình mà theo Nguyễn Hoàng Đức là nhà phê bình “cả vú lấp miệng em” nhất Việt Nam, Nguyễn Hoàng Đức chỉ tay vào mặt Trần Mạnh Hảo, tuyên bố: “Nếu ông bước vào sới triết học thì tôi chỉ đập một nhát là nát bét đầu ngay”.
"Ông từng tuyên bố trước một số tiến sỹ triết học rằng: 1000 chữ của tôi đủ xoá tên các ông khỏi danh sách các nhà triết học Việt Nam. Và các tiến sỹ triết học có bằng cấp hẳn hoi kia chẳng biết nói gì chỉ biết cười gượng hoặc yếu ớt chống cự như những con cừu trước một con sói Mông Cổ trong Totem Sói.
Khi tôi đang viết những dòng lộn xộn này thì ông vừa hoàn thành xong một cuốn tiểu thuyết gần hai nghìn trang viết tay của ông. Nói cụ thể là cuốn sách đó dài gần 3000 trang. Ông hoàn toàn tin rằng: cuốn tiểu thuyết này sẽ đưa ông đến Viện Hàn Lâm Thuỵ Điển nhận giải Nobel văn học. Ông tin rằng nếu ông không được trao một giải thưởng quốc tế lớn cho cuốn tiểu thuyết đó và những công trình khác của ông thì thế giới đích thực đã mù loà."
Mình thà sống trong thế giới đích thực đã mù lòa còn hơn phải sống trong thế giới của những vĩ nhân tỉnh lẻ Nguyễn Hoàng Đức, Nguyễn Quang Thiều, Đỗ Minh Tuấn, Trần Mạnh Hảo...để phải chứng kiến các vị "so găng" với nhau như các anh hề kệch cỡm.
No comments:
Post a Comment