Những chiếc lá rụng
William Butler Yeats
Mùa thu ở trên những chiếc lá, chúng yêu chúng mình
Trên những con chuột đương rúc mình trong bó kiều mạch;
Trên đầu chúng ta, màu lá thanh trà vàng đượm,
Và màu lá dâu dại vàng, ẩm ướt.
Giờ khắc tình yêu lụi tàn vây bủa,
Như linh hồn chúng mình lúc này, mệt mỏi, héo úa;
Chia tay nhé em, mùa đam mê đã bỏ quên hai đứa,
Chỉ một nụ hôn, và một giọt lệ trên đôi mày em ủ rũ
THE FALLING OF THE LEAVES
William Butler Yeats
AUTUMN is over the long leaves that love us,
And over the mice in the barley sheaves;
Yellow the leaves of the rowan above us,
And yellow the wet wild-strawberry leaves.
The hour of the waning of love has beset us,
And weary and worn are our sad souls now;
Let us part, ere the season of passion forget us,
With a kiss and a tear on thy drooping brow.
-------------------------------
Những chiếc lá rụng
Margaret Postgate Cole (1893-1980)
Ngày hôm nay, khi tôi đi ngang qua,
Tôi nhìn thấy những chiếc lá nâu rụng từ cây
Trong buổi chiều chết lặng,
Không có cơn gió nào cuốn lấy chúng, để thổi chúng lên trời cao.
Rồi lặng lẽ, dầy đặc,
Chúng rơi xuống, như những bông tuyết đang lau sạch buổi trưa;
Và tôi đi lang thang chậm rãi,
Nghĩ tới biết bao người can đảm
Giờ tất cả đã nằm xuống, rũ mình
Họ gục ngã không phải bởi gió thời gian hay bệnh dịch
Họ rải rắc trong vẻ đẹp thanh xuân
Như những bông tuyết rơi trên đất sét xứ Flander
The Falling Leaves
Margaret Postgate Cole (1893-1980)
Today, as I rode by,
I saw the brown leaves dropping from their tree
In a still afternoon,
When no wind whirled them whistling to the sky,
But thickly, silently,
They fell, like snowflakes wiping out the noon;
And wandered slowly thence
For thinking of a gallant multitude
Which now all withering lay,
Slain by no wind of age or pestilence,
But in their beauty strewed
Like snowflakes falling on the Flemish clay.
Friday, October 31, 2008
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment