Ơ thế không ai chúc mừng mình à. Ngày xưa mình cũng từng là giáo viên đấy.
Đọc blog của nhiều bạn thấy nhắc tới thầy cô giáo cũ với nhiều kỷ niệm. Nói chung, mình chẳng có mấy kỷ niệm với các thầy cô giáo cũ. Vì là học trò ngoan, học khá nên hay được các thầy cô giáo quý, nhất là các cô giáo, hầu hết đều quý mình, chẳng hiểu tại sao. Các thầy giáo thì có vẻ bình thường, không quý, không ghét hoặc cũng có thể là hơi hơi ghét.
Đến khi làm giáo viên thì không rõ học sinh quý hay ghét mình, hehe.
Tóm lại cái entry này rất nhạt nhẽo, nghĩ mãi không ra kỷ niệm gì đáng nhớ trong cuộc đời mấy chục năm đi học.
Không biết sắp tới sẽ làm nghề gì đây, hay lại quay lại với nghề gõ đầu học trò?. Nhưng cũng chán nghề giáo viên rồi.
+ Nếu nói kỷ niệm thầy cô thì mình nhớ tới 1 lần hồi lớp 6 hay 7 bị cảm đột ngột ở lớp được đưa lên văn phòng, được các thầy cô bôi dầu gió, và cử một bạn gần nhà về báo cho mẹ biết. Nhớ lúc đó có cảm giác khá lạ lẫm, khi ngồi nghe các thầy cô giáo tán chuyện ở văn phòng nhà trường, cảm thấy họ cũng là những người bình thường như những người lớn mình biết.
Để nhớ xem, nói chung thời đi học trong sổ liên lạc cuối năm thường hay có các lời phê kiểu như: ngoan, học khá (hoặc giỏi), được các bạn quý, nhưng còn ít tham gia các hoạt động tập thể, ít chan hòa với bè bạn...
Tuesday, November 18, 2008
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment